KHÔNG THÚ VỊ CHƯƠNG 6 – 7

6.
Một trăm vạn cũng đủ để hắn mở cái cửa hàng nhỏ làm một chút sinh ý không lời không lỗ.

Ở kiếp trước, hắn được bao dưỡng trong nhà, hắn chưa bao giờ nhìn thấy thế giới và không biết tình hình thay đổi ngoài kia, hắn không thể mang lại bất kỳ cái gì tiện lợi cho kế hoạch hiện tại của mình.

Hơi rầu một chút.

Khúc Triều xoa hai bên thái dương và gạch bỏ dòng thứ mười sáu trên tờ giấy A4.

Hắn là người ổn định, không có tham vọng lớn, chỉ cần cơm ăn áo mặc là đủ.

Nghèo đói đã mài mòn quá nhiều góc cạnh của hắn, và ở trong ngôi nhà kính kéo dài 4 năm làm cho hắn trở thành một con mèo lười biếng.

Hồi đại học Khúc Triều học chuyên ngành báo chí, am hiểu về biên tập video và chỉnh sửa ảnh. Hắn tính mở một phòng làm việc hậu kỳ, hoặc là làm tự truyền thông.

Sau đó, hắn gạch bỏ ý tưởng tự truyền thông và cảm thấy rằng mình không đủ trình độ để sáng tạo ra nội dung hay.

Cũng không thể quay chụp biệt thự cao cấp của Lý Cảnh Minh để thỏa mãn một chút ảo tưởng của quần chúng đối với tổng tài, phải không?

Thật ra không phải là không được, chỉ là hắn sắp rời đi nên ý tưởng này không thực tế.

Ngoài ra, hắn không định trở thành lão bản mà chỉ muốn đầu tư vào một studio hậu kỳ và nhân tiện tìm một công việc cho mình.

Mang vốn vào đoàn.

Đúng, chính là từ này.

7.
Lý Cảnh Minh cảm thấy hai ngày này Khúc Triều đặc biệt…… Nói như thế nào nhỉ, không thích hợp cho lắm.

Khúc Triều luôn an ổn, là một người không thích nói chuyện không yêu di chuyển, ngồi ở bên cửa sổ, nhìn mây ngoài cửa, có thể xem cả ngày mà không nhúc nhích.

Lí Cảnh Minh luôn cảm thấy Khúc Triều mắc chứng tự kỷ, nhưng anh không quan tâm, chỉ cần Khúc Triều giống Quách Hoa Thanh là được.

Khúc Triều bây giờ, càng giống một con người, đa chiều, có tư tưởng, sắp vượt ngục.

Điều này làm cho anh cảm thấy khó chịu.

Anh cảm thấy mọi thứ đang mất kiểm soát, Khúc Triều bị mất kiểm soát.

Khúc Triều không còn cố tình bắt chước Quách Hoa Thanh, khuôn mặt cùng Quách Hoa Thanh rất giống kia toát ra bóng dáng thuộc riêng hắn.

Quách Hoa Thanh thuận tay trái, Khúc Triều ăn cơm bằng tay phải.

Quách Hoa Thanh thích xem loại điện ảnh tiếng Anh, Khúc Triều thích nghe tướng thanh.

Quách Hoa Thanh thích cười ôn hoà, giống một cổ đại quân tử thật sự, Khúc Triều lại thích vô biểu tình mà nhìn chằm chằm một người, trong khóe mắt có chút chán nản lan tràn.

Như một con mèo già.

Lý Cảnh Minh nghĩ, một con mèo già tùy hứng.

Bình luận về bài viết này